Review book: Yêu như là sống (Tâm Phan, 2014)

Đang trong hứng đọc sách, mình đọc thêm cuốn hồi ký “Yêu như là sống” của tác giả Tâm Phan.

Mình tình cờ biết tới Tâm Phan qua facebook của Trang Hạ. Tò mò tìm hiểu thì biết được chị Tâm Phan (sn1978) lấy chồng người nước ngoài và định cư bên nước ngoài, đã từng viết hồi ký nhắc tới chuyện tình của mình. Thú thực vì mình lấy chồng và sống ở nước ngoài, dù không cố tình vẫn luôn chú ý tới những câu chuyện của các cặp chồng Tây vợ Ta, nên quyết định mua sách của chị đọc thử cho biết kinh nghiệm của chị.

Đọc hai chương đầu, mình cảm thấy văn phong có chút lạ, có chút kém hấp dẫn, có lẽ vì là thể loại hồi ký tự sự nên thẳng đuồn đuột như kể. Nhưng đến chương 3, chương 4 thì bắt đầu vào guồng hơn, câu chuyện bắt đầu gây tò mò hứng thú. Mình phải thừa nhận là mình có lướt một vài chỗ trong những chương về sau, nhưng phần lớn là vẫn đọc hết nội dung câu chuyện.

Theo cảm nhận của mình qua cuốn sách này, chị Tâm Phan là một người phụ nữ thông minh, mạnh mẽ, dám nghĩ dám làm, luôn sống hết mình, và biết tranh đấu cho bản thân, cho tình yêu. Những trải nghiệm của chị trong tuổi 20 tới 30 rất phong phú đa dạng, tạo nên những câu chuyện thú vị về tình bạn, tình yêu, và công việc.

Mình không đọc phiên bản đầu tiên “Hồi kí Tâm Phan” (xuất bản năm 2012), nên không biết trong bản trước đó chị có miêu tả chi tiết chuyện tình của chị và chồng nhiều hơn không, nhưng trong phiên bản “Yêu như là sống” này, chuyện tình của hai người chiếm một phần nhỏ, nhắc tới khá sơ sài, còn lại chủ yếu là những trải nghiệm của chị ở những môi trường khác nhau, gặp gỡ những người khác nhau. Khi tìm hiểu về đánh giả của người khác về cuốn sách, mình có đọc trên mạng nói là lần tái bản này, chị đổi tên sách vì nếu là hồi kí, người đọc tập trung quá nhiều vào việc nhận định xem là chuyện là thật hay là giả. Thế nên khi đổi tên sách, chị hi vọng người đọc sẽ tập trung vào thông điệp chị muốn gửi gắm qua cuốn sách thay vì tranh luận xem các chi tiết là thật hay giả.

Mình hiểu chị muốn chuyển tải sự lạc quan, sống và yên hết mình qua những câu chuyện chị kể. Nhưng mà mình cảm thấy mạch kể hơi bị nhanh quá, nên nhiều lúc gây hẫng trong chuyển biến tình cảm và tâm lý. Ví dụ như lúc chị kể người yêu chị lúc bấy giờ (sau là chồng) đưa một cô bạn gái về nhà rồi đi chơi cùng nhau, cho chị ra dìa. Chị kể chị đã xử lý tình huống thế nào, nhưng không nói nhiều về những suy nghĩ và tâm lý của người trong cuộc, mình không cảm thấy là mình hiểu rõ tình huống lắm. Rồi đoạn chị kể cũng là bạn trai đó, lúc yêu xa, gọi điện muốn chia tay, xong đùng một cái chỉ miêu tả qua một dòng là anh nhận ra không thể sống thiếu chị nên hai người quay trở lại kết hôn. Rồi chị theo anh qua Thuỵ Sĩ, chị lại chỉ kể một dòng là cảm thấy rất khó khăn vì hai người giống hai người lạ do lâu ngày chia cắt.

Nói chung tất cả sự việc rất ngắn gọn, và chị chỉ muốn chuyển tải những thông điệp cụ thể qua sự việc, chứ không đi sâu vào miêu tả diễn biến câu chuyện hay diễn biến tâm lí. Thế nên là nhiều lúc mình cảm thấy chưa hoà được vào cảm nghĩ của người kể. Khi đóng cuốn sách lại, mình thấy rõ ràng đây là một người phụ nữ rất tài giỏi mạnh mẽ, nhưng không cảm thấy đã sống cùng chị trong cuốn sách. Cảm giác giống như là vừa đọc câu chuyện của một người phụ nữ, chứ không phải là đọc một câu chuyện tình yêu. Nhưng có lẽ chị không hề có ý định viết cuốn sách này như một câu chuyện tình yêu.

Nhìn chung đây là một cuốn sách thú vị. Mình không hoàn toàn đồng ý với tất cả các quan điểm, nhưng mà mình thấy thú vị vì có thể biết thêm về thế giới của một người khác, với những trải nghiệm khác, những suy nghĩ quan điểm khác.

Link mua sách: Shopee
Link tới các review khác của blog: Review

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!