Anna và chuyện lớn lên

1. Một ngày ba đang ngồi làm việc, Anna chạy lại bảo: “Ba ơi, lớn lên con muốn làm bác sỹ.” À, chả là đang chơi bộ đồ chơi bác sỹ nên hứng chí bảo vậy.

Ba cười cười gật gù: “Vậy hả? Rất tốt.”

Nói xong Anna tót đi chơi tiếp. Ba quay lại làm việc.

Hai phút sau, Anna lại chạy tới gần: “Ba ơi, con đổi ý rồi. Con không muốn làm bác sỹ nữa.”

Giấc mơ làm bác sỹ kéo dài chưa đến hai phút. 😂

Ba cười: “Ờ, vậy con muốn làm gì?”

Anna toe toét: “Con muốn làm chị gái.” (“I want to be a sister.”)

Ba: 😐 đứng hình vài giây, tiếc là cái này không do con quyết định đâu. 😂

Một ngày khác ông nội hỏi Anna cùng câu hỏi: “Khi lớn lên con muốn làm gì?”

Lần này Anna trả lời: “Khi lớn lên, con muốn làm con ngựa một sừng.” (“When I grow up, I want to become a unicorn.”)😂

2. Một tối Anna nằm tâm sự với mẹ trước khi đi ngủ.

Anna hỏi mẹ: “Mẹ ơi, khi con ở trong bụng mẹ, có phải là con đã đi tới những nơi mà mẹ đi tới không?” (“When I was in your tummy, did I go with you to where you went?”)

Mẹ gật đầu: “Phải rồi.”

Anna liền nhanh nhẩu: “Vậy khi ông bà về rồi (ông bà đang ở chơi nghỉ Phục Sinh), mẹ đưa con tới những nơi mẹ đã đi đến khi con còn trong bụng mẹ được không?” (“When granny and granddad leave, can you take me to places which you went to when I was in your tummy.”)

Mẹ ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Anna. Mẹ chưa nghe thấy Anna nói tới chuyện này bao giờ.

Anna nhe răng cười: “Bởi vì lúc đó con dâu có nhìn được những nơi này.” (“Because I couldn’t see them then.”)

Mẹ phải thảng thốt một hồi. Cô bé muốn được mẹ đưa tới những nơi mà cô bé đã tới khi còn trong bụng mẹ. Có một cái gì đó thật người lớn trong suy nghĩ này.

3. Một ngày khác mẹ đưa cô bé đi ngủ.

“Mẹ ơi, con rất thích cầm tay mẹ.” Anna thủ thỉ: “Tay mẹ thật là ấm và mềm.”

Mẹ mỉm cười bóp nhẹ bàn tay nhỏ xíu của cô bé đang nằm trong tay mẹ.

Cô bé liền đưa tay kia chạm lên má mẹ: “Má của mẹ cũng thật là ấm và mềm.” Rồi cô bé chạm khắp người mẹ: “Con rất thích ôm mẹ, mẹ ấm và mềm khắp mọi nơi.”

Mẹ cô bé: ❤️😢 tan chảy thành nước… ấm.

4. Đến một hôm, ba đưa cô bé đi ngủ.

Cô bé hỏi ba: “Ba ơi, khi con 12 tuổi, con kết hôn được không?” (“When I’m twelve, can I get married?”)

Ba (hoảng): “Không con, con có thể kết hôn khi con lớn hơn nữa.” (“No, you can get married when you are older than that.”)

Cô bé tiếp: “Con muốn cưới chồng bằng lúc mẹ cưới chồng.” (“I want to marry at the same age when mummy got married.”)

Lúc này ba gật gù: “Ừ, mẹ con kết hôn năm 23 tuổi.” (“Ok, Mummy got married when she was 23.”)

“Thế mẹ mặc gì trong ngày cưới?” (“What did mummy wear when she got married?”)

“Mẹ mặc một chiếc váy trắng.” (“She wore a white dress.”)

“Mẹ có hoa trong ngày cưới không?” (“Did mummy got flowers when she got married?”)

“Có, các cô gái thường cầm hoa khi kết hôn.” (“Yes. Girls carry flowers when they got married.”)

Anna tiếp tục hỏi:

“Thế con có thể kết hôn với ai?” (“Who can I get married to?”)

“Con sẽ chọn một cậu con trai để kết hôn khi con lớn hơn.” (“You pick a boy when you are older.”)

“Thế mọi con gái và con trai đều chọn một cậu con trai à?” (“Does every girl and boy pick a boy?”)

“À không, thường thì con gái chọn con trai, và con trai chọn con gái.” (“No, girl picks boy, boy picks girl.”)

Nghe tới đây, cô bé suy nghĩ một chút rồi bảo:

“Con hi vọng là không có cậu con trai sẽ chọn mẹ.” (“I hope no boys pick mummy.”)😂

Ba cố nín cười:

“Ba đã chọn mẹ con rồi.” (“I have already picked your Mummy.”)

Cô bé phụng phịu:

“Nhưng mà con muốn cưới mẹ cơ.”(“But I want to marry mummy.”)

Ba:😳

“Con muốn sống với mẹ suốt đời.” Cô bé tiếp: “Con không muốn đi nhà khác đâu.” (“I want to live with mummy forever. I don’t want to go to different house.”)

Ba cố nín cười, vội lên tiếng trấn an:

“Con đừng lo. Cưới xong con vẫn có thể về nhà sống với ba mẹ.” (“Don’t worry, after marriage, you can still come home to live with Mummy and Daddy.”) 🤔😂🤣

Ôi, cô con gái bé nhỏ của tôi, suốt ngày làm mẹ nó hỗn lộn đủ mọi cảm xúc. ❤️

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!