Chuyện làm kinh tế

Từ hồi bước sang năm 2020 này, tự dưng mình rất có hứng làm kinh tế, bắt đầu nghĩ tới việc đầu tư vào cái gì mà sau này ngồi chơi không vẫn có tiền chảy vào nhà. Hình như đúng là càng “già” càng thực dụng, càng thấy tiền có giá trị hơn. Nói chung là ngẫm ra lãng mạn hổng có ăn được, nhưng mà tiền thì có thể làm no bụng ấm thân. Đầu óc nó bớt lơ mơ bay bay mà chạm đất hơn một xíu.

Hồi đầu năm, chí khí hừng hực, mình nhảy lên tàu chạy ra tỉnh tìm hiểu mua nhà để cho thuê. Tính ra trở thành chủ nhà ngồi rung chân thu tiền hàng tháng thấy cũng hay hay. Về lâu về dài, đất chật người đông, giá nhà lên có khi lại được hời khi rao bán. Lúc đó mình quyết tâm ghê lắm, viết hẳn ra giấy thành mục tiêu, năm nay nhất định phải mua được một cái nhà rẻ rẻ mà cho thuê (Luân Đôn đắt đỏ không kham nổi, nên đành ra tỉnh chơi rẻ). Vậy mà đùng một cái, Covid ghé chơi, thị trường chới với, cả nước đóng cửa, đến ra ngoài hơn một lần còn không được chứ đừng nói tới đi ngó nhà ngó cửa. Mục tiêu đầu năm = THẤT BẠI THẢM HẠI!

Giấc mơ làm địa chủ không thành, giờ lại phải bó chân ngồi nhà chỉ có cái máy tính bầu bạn, đành học theo các nhân tài bàn phím chuyển sang kiềm tiền online. Hồi đầu năm may sao sáng suốt đã chuyển từ trang wordpress.com miễn phí sang trang web tự host là Chuyện Của Ngân đốt com này. Bước đầu cho việc lập nghiệp online. Nói chung lập nghiệp kiểu gì thì cũng vất vả thôi. Kiếm tiền online cũng không phải nhanh và dễ dàng. Được cái cái nghiệp này là cái nghiệp đằng nào mình cũng thích làm. Tức là dù không nhận được xu nào thì mình vẫn thích viết blog. Chẳng qua thích thì viết, kiếm thêm được chút phụ phí để trang trải kinh phí cho blog thì mình cũng không chê. Từ đầu năm tới giờ vậy mà ngót nghét kiếm được gần £100 (~3 triệu), cũng hơi bất ngờ xíu. Giờ ngồi tiếc hùi hụi không chuyển từ sớm, đầu tư tìm hiểu kỹ hơn. Nghe đâu nhiều người mất một năm thì blog cất cánh kiếm được cả ngàn bảng một tháng, còn mình bốn năm mới ngớ ra. Thôi, muộn còn hơn không.

Kiếm tiền online thường vất vả mà cũng có phần hên xui, nên mình không thể nào dựa vào blog cho những tháng ngày tuổi già nghỉ hưu. Mình quyết định tìm hiểu thị trường cổ phần cổ phiếu. Thị trường này thường nhiều rủi ro hơn nhà đất. Nhưng người ta bảo càng trẻ thì càng nên chịu rủi ro một chút, vì khi “già” rồi sẽ không có đủ gan để mà liều và không đủ thời gian để hồi phục. Mà nói thế thôi chứ mình gan không quá to, cũng phải tìm hiểu kỹ càng, chơi an toàn, chứ không dám quá liều. Giờ mình mới trong bước đầu tìm hiểu, sau này tìm hiểu được cái gì hay ho, mình sẽ gắng chia sẻ.

Làm địa chủ nghĩ tới rồi, kiềm tiền online nghĩ tới rồi, quất cổ phiếu cổ phần nghĩ tới rồi, đột nhiên thấy anh bạn post bài trên facebook khoe youtube video của ảnh được 1 triệu lượt xem. Mình chợt nảy ra ý định, hay là mình cũng dấn thân thị trường youtube.

Quay sang bảo chồng: “Anh, hay em cũng làm video dạy tiếng Anh, có khi lại kiếm được khối tiền ấy nhỉ.”

Chồng, biết quá rõ mụ vợ không có một chút hứng thú gì với việc dạy tiếng Anh, chẹp lưỡi lắc đầu: “Unpaid job, deferred hope em ạ. Em cứ tập trung vào nghiệp kế toán của em đi, nghiệp đó cũng kiếm được tiền mà.”

“Unpaid job, deferred hope” dịch nôm na là “làm không công, mong manh hi vọng”, tức là nhìn thì tưởng dễ dàng nhưng mà nó cũng tốn rất nhiều công sức, mà tỉ lệ thành công chưa chắc đã được là bao.

Ha ha nhiều lúc quên mất tiêu là cái công việc kế toán nhà nước quèn của mình thế mà an toàn và vững chãi. Thời buổi Covid thế này, nhiều người lo bị mất việc, mình chắc chắn khả năng mất việc gần như không có, chỉ có nhiều việc thêm vì nhà nước tuần nào cũng gắng sức sản sinh ra thêm nhiều chính sách giúp đỡ người này người kia, giúp ngành này ngành kia. Làm không hết việc.

Làm nhà nước có thêm cái lợi là lương hưu rất tốt. Mình tính ra với mức lương của mình hiện tại làm tới lúc nghỉ hưu sẽ có dư lương hưu để tiêu xài mỗi tháng, du lịch đầy đủ không sợ thiếu, thực ra cũng chẳng cần phải kiếm các khoản thêm. Tuy nhiên, mình vẫn khá hứng thú với việc làm kinh tế thêm, một phần vì không muốn phải đợi tới tuổi nghỉ hưu (67 tuổi) mới có thể quyết định thôi việc, một phần cũng vì tò mò muốn biết thế giới người ta đang kiếm tiền thế nào.

Mục tiêu của mình làm cái gì mà:

hoặc là:

(1) mình rất thích, không ngại bỏ công sức, không ngại nếu không kiếm được tiền (ví dụ viết blog)

hoặc là:

(2) công sức bỏ vào ít thôi (vì mình vẫn muốn tập trung nhất vào công việc kế toán quèn của mình) nhưng mà hưởng thụ thì được nhiều (ví dụ như làm địa chủ hoặc oánh cổ phiếu).

Giờ mình mới chỉ bắt đầu, nên có nhiều cái cần phải học hỏi. Tuy nhiên, có kinh nghiệm gì hay, mình sẽ gắng chia sẻ.


P/S link tới bài viết về việc viết blog: http://www.chuyencuangan.com/category/kinh-nghiem-viet-blog/

P/S link tới các bài viết khác về chủ đề tài chính cá nhân: http://www.chuyencuangan.com/category/tai-chinh-ca-nhan/

P/S ảnh: cách li một ngày nắng đẹp, ăn diện thật đẹp đứng mở toang cửa nhà, ngó ngoáy tự sướng, xong đóng cửa vào nhà đi ngủ tiếp…


Đừng quên đăng ký theo dõi blog qua email để nhận tin nhắn khi có bài viết mới nhé!

2 Replies to “Chuyện làm kinh tế”

  1. Xưa anh cũng hừng hực khí thế freelance kiếm tiền các kiểu lắm, nhưng sau làm được vài job thì oải quá giải tán luôn, tiền thu được thì ít mà bảo hành thì nhiều :))

    1. Ha ha em chắc phải thử cho biết, nếu tốn nhiều công sức quá thì thôi cũng dẹp.

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!