Cô bé lạc đà

Trong vở kịch Giáng Sinh của trường, con gái mình xung phong đóng vai lạc đà.

Ngày họp phụ huynh, cô giáo bảo: “Khi thấy Anna xung phong, chị mừng ghê quá. Chị còn đang sợ Anna không muốn tham gia.”

Vì con gái mình là một cô gái hướng nội, hay theo cách người đời nhìn vào thì sẽ là “shy, quiet”, “rụt rè, ít nói”…

Khi mình hỏi con: “Tại sao con thích đóng vai lạc đà?”

Cô bé trả lời: “Vì con không thích nói nhiều trên sân khấu.” Nhân vật lạc đà có ba câu thoại, câu đầu chừng sáu từ, hai câu còn lại chỉ có hai ba từ.

Dù câu thoại ngắn, cô bé luyện tập rất nghiêm túc chăm chỉ. Gần như ngày nào cũng hát (vở nhạc kịch về Giáng Sinh dựa trên truyện dân gian của Nga, có rất nhiều bài hát hay), ngày nào cũng tập thoại.

Hôm đó trên sân khấu, câu thoại đầu tiên cô bé nói to rõ ràng, lời thoại hài hước khiến khán giả cười rộ căn phòng. Hai câu thoại sau thì âm lượng hơi bé có lẽ không nhiều người nghe thấy. Trong suốt buổi biểu diễn, cô bé hát theo các bài hát cùng các bạn, chạy lên chạy xuống sân khấu theo lời hướng dẫn của các thầy cô giáo. Dù cô bé không toe toét cười, nhưng cũng không có vẻ gì lo lắng hay sợ hãi.

Cuối buổi biểu diễn, khi các bậc phụ huynh được phép chạy tới chụp ảnh con mình, mình cũng chạy lên gần sân khấu.

Nắm lấy tay con, câu đầu tiên mình hỏi con là: “Did you enjoy it?” (“Con vui chứ?”)

Đây là câu mình luôn hỏi con trước tiên sau bất cứ sự kiện gì.

“Con vui chứ?”
“Con cảm thấy thế nào?”

Mình quan tâm tới cảm giác của con, và mình muốn con hiểu rằng, bất cứ thứ gì con làm cũng nên vì con muốn làm, con thích, con vui, chứ không phải vì những lời khen ngợi.

Trong vở kịch, con không phải là nhân vật chính. Nhưng cuộc đời của con, con là nhân vật chính, cảm nhận của con là điều con cần quan tâm.

Trả lời câu hỏi của mình, cô bé gật đầu. Những ngày sau đó, cô bé vẫn liên tục ca hát những bài hát từ vở kịch dân gian Nga…

Vâng, con gái mình là một cô gái hướng nội.

Cô bé không thích nói nhiều ở quanh người lạ, không thích là trung tâm của sự chú ý. Cô bé yêu thích những thứ mình làm, và thoải mái tự tin với cá tính của bản thân.

❤️

—-

P/S ảnh: Nhà trường không cho phép phụ huynh đăng ảnh các bé từ vở nhạc kịch lên mạng xã hội, nên xin phép đăng ảnh hai ba con nhà cháu viết thiệp Giáng Sinh. Thiệp này do cháu tự thiết kế đó ạ. À, mẹ cháu đăng ảnh cháu bao giờ cũng là có sự đồng ý của cháu hết rồi đấy ạ, chứ cháu cũng khó tính lắm, ảnh xấu là cháu không cho đăng đâu.

👉 Link tới giới thiệu về mình cho bạn đọc mới của blog: https://www.chuyencuangan.com/gioi-thieu/
👉 Link tới Instagram của mình: https://www.instagram.com/chuyencuanganuk/
👉 Link mua truyện “Dấu yêu Cambridge” của mình về tình yêu tình bạn tại trường Cambridge nơi mình từng theo học:
-Tiki: http://bit.ly/2LGCGsx
-Shopee : https://bit.ly/3x6wrB4 | https://bit.ly/34Sazxp

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!