“Mẹ ơi, con sợ”

Kim đồng hồ nhích quá 9 giờ tối.

Như thường lệ, mẹ đóng cuốn sách lại, vỗ vỗ đầu con bảo: “Đã đến giờ mẹ phải đi ngủ rồi. Con đọc sách xong thì cũng đi ngủ đi nhé.”

Con vội níu lấy tay mẹ: “Mẹ ơi, đừng đi. Con sợ.”

Mẹ nhẹ nhàng: “Con sợ điều gì?”

Con phụng phịu: “Con sợ ở một mình khi trời tối.”

Mẹ mỉm cười: “Con đâu có ở một mình đâu. Chúa Giê-su lúc nào cũng ở bên con. Con nhớ không? Ba đã bảo là khi con sợ hãi bất cứ điều gì, con chỉ cần cầu nguyện và nói với Chúa và Chúa sẽ cho con sức mạnh để vượt qua bất kỳ nỗi sợ hãi nào.”

Con ngước mắt nhìn mẹ: “Nhưng con không biết phải cầu nguyện như thế nào.”

Mẹ suy nghĩ một vài giây, rồi đưa tay với lấy cuốn tập vở ở kế bên.

“Con có thể cầu nguyện bất cứ thứ gì. Con có thể bảo với Chúa là con sợ và cầu xin Chúa giúp con vượt qua nỗi sợ hãi của mình. Con cũng có thể bảo với Chúa là con không biết phải cầu nguyện như thế nào, xin Chúa hãy chỉ dẫn cho con. Con cứ viết hết những điều mình muốn nói với Chúa vào cuốn tập này.”

Con cầm lấy cuốn tập gật gật đầu.

Đêm hôm đó, đóng cửa phòng con lại, mẹ không nghe thêm động tĩnh gì.

*

Sáng hôm sau, khi ghé qua phòng của con đánh thức con dậy, mẹ nhìn thấy cuốn tập nằm cạnh gương mặt đang bình an yên giấc của con.

Những trang giấy trắng ngày hôm qua đã phủ kín những dòng chữ nguệch ngoạc nhiều màu, có rất nhiều chỗ gạch xóa, có rất nhiều từ chính tả còn chưa chuẩn…

Ở một trang, con ghi tựa đề “Jesus’ deciples” (“Đồ đệ của Chúa Giê-su”), dài dằng dặc một danh sách những cái tên con chép ra từ Kinh Thánh: “Judas, Simon, Thadoaeus, Thomas, James son of Alphaeus, Bartholomew, Philip, James Son of Zebedee”…

Ở trang kế, có tựa đề “Shopping list for Anna” (“Danh sách mua sắm cho Anna”), có ghi ra “magazeen, play dow, flowers, light up balloon, papper plats, plastick pups”…

Ở trang kế tiếp, có tựa đề “words” (“từ”), có ghi hai phần “princesses” và “queens”, dưới “princesses” là “Rapunzle” và “sindrela”, dưới “queens” là “the snow queen”.

Và ở trang cuối cùng…

Là một bức thư.

Hay đúng hơn là một lời cầu nguyện.

Con viết…

“Dear Jesus,
I’m a bit ‘skard’ when it is dark. Please help ‘my’ to not be ‘skard’ in the dark. Amen.
Love from Anna.”

“Gửi Chúa Giê-su,
Con hơi sợ khi mà trời tối. Xin hãy giúp con không phải sợ trong bóng tối. Amen.
Love từ Anna.”

Nhìn những dòng chữ non nớt nghiêng ngả đầy gạch xóa này của con mà nước mắt mẹ đã rơi.

Có cái gì đó nó khiến mẹ nhoi nhói trong lòng.

Mẹ thương con rất nhiều, mẹ hi vọng là con biết.

Từng bước chân, từng nét bút, từng biến chuyển trong suy nghĩ và cảm xúc của con, mẹ luôn ngày ngày cần mẫn dõi theo.

Tuy nhiên, dù muốn thế nào thì mẹ cũng sẽ không thể ở bên con mãi mãi.

Vì thế mẹ mừng là có Chúa ở bên con.

Mẹ cầu mong Chúa sẽ soi sáng và dẫn bước cho con đường của con, cũng giống như Chúa đã làm với ba và mẹ.

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!