Tâm sự dịp nghỉ Phục Sinh

1. Cuối tuần vừa rồi là lễ Phục Sinh, cả nhà mình về thăm bố mẹ chồng ở cách Luân Đôn 150 cây số. Mỗi lần về chơi thế này, mình lại có dịp được nghỉ ngơi ăn chơi phè phỡn toàn phần. Nấu ăn, dọn dẹp, chơi với cháu, chồng và bố mẹ chồng giành làm hết. Mình cũng sốt sắng chạy vào bếp tìm việc lắm, nhưng lần nào cũng được giao cho mấy cái việc vô cùng lặt vặt chỉ mất có năm, mười phút để làm.

Tối nằm tâm sự với chồng, trong lòng thấy áy náy, mình liền thủ thỉ: “Sao em thấy mình lười thế nhỉ? Cả ngày chỉ ăn ngủ không làm gì.”

Chồng vuốt vuốt tóc bảo: “Không! Bình thường em làm rất nhiều rồi, có cơ hội thì em nên nghỉ ngơi. Anh biết là hàng ngày em trông con, nấu ăn dọn dẹp rất vất vả. Thế nên là bất cứ khi nào anh ở bên, anh cũng muốn em được nghỉ ngơi.”

Thực lòng không dám tự nhận là vất vả chăm chỉ gì, nhưng nghe mấy câu ngọt như kẹo của chồng thế này thì vẫn thấy sung sướng cõi lòng.

2. Giờ ăn trưa, nghe loáng thoáng trong bếp chồng nói gì đấy với mẹ: “À, cái này Ngân sẽ rất thích đây…”

Lúc sau ngồi vào bàn thì thấy tứ phía quanh chỗ mình ngồi toàn những món mình thích. Tự dưng thấy âm ấm trong lòng.

Mẹ chồng vốn rất quan tâm để ý tới khẩu vị của mình. Mà không phải lúc nào cũng do mình nói ra mà là do bà tự quan sát. Khi bà hỏi, mình toàn dễ dãi nói: “Cái gì con cũng ăn được hết.” Thế nên là mỗi lần khi đến chơi với hai vợ chồng, bà luôn chú ý đến các thứ đồ mình thích ăn, rồi chuẩn bị cho mình khi vợ chồng tới thăm ông bà. 

Lần này, mẹ chồng hỏi: “Có phải con thích ăn nho đỏ hơn là nho xanh?”

Mình ngớ ra một tí rồi thật thà trả lời: “Vâng ạ. Đúng là con thích nho đỏ hơn.”

Chắc là bà đã nhận ra mình ăn nho chậm rãi thong thả hơn các lần khác đến chơi. Bà biết mình thích ăn nho nên luôn mua rất nhiều nho. Và hầu như lần nào mình chén sạch sành sanh trong vòng một nốt nhạc. Chỉ duy lần này nho xanh mình không thích lắm. 

Vậy là bà gật gù: “Ừ, để mẹ nhớ cho lần sau.”

Những thứ nho nhỏ vậy thôi mà khiến mình rất cảm động. Ngoài mẹ và chồng mình ra, thì vẫn có người quan tâm mình đến vậy. Ngẫm nghĩ thì mình thấy hổ thẹn vì không thể nào chu đáo được như mẹ chồng.

À, nhắc đến ông chồng, dù tứ phía bao phủ các món mình thích không chừa khe hở, vừa ngồi vào bàn, chồng đã hớn hở nhấc thêm một món nữa giữa bàn đem lại gần: “Em đã nhìn thấy món này chưa? Món em rất thích đây này.”

Cứ cái đà này cả cái bàn ăn sẽ tập trung hết về phía mình mất.

3. Bố chồng mình hiền hiền ít nói. Ông đặc biệt rất thích chơi với cháu. Ông có thể ngồi lê la cả buổi trên sàn chơi nhà búp bê cùng cháu, rồi bò khắp nhà chơi đua ô tô. Ông dạy cháu đá bóng, dẫn cháu đi trồng hoa tưới cây. Có lẽ người chơi với cháu nhiều nhất là ông. Bà cũng thích chơi với cháu lắm, nhưng vì bận bếp núc nên vẫn là ông chơi nhiều hơn. Bà hay đọc sách cùng Anna, chơi đàn piano cho Anna nghe.

Thi thoảng khi ông đưa Anna đi thử cái gì đó mới, ví dụ như là bỏ hạt xuống đất để trồng hoa, không hiểu sao Anna oà khóc. Có lẽ là do mới mẻ quá nên Anna sợ. Tất nhiên là ông sẽ dỗ cháu ngay, nhưng ông không bao giờ bỏ cuộc theo tư tưởng “À, cháu không thích nên thôi không làm nữa.”, mà ông luôn kiên trì thử lại, để cháu tập làm quen học hỏi những thứ mới.

Mẹ thầm mừng cho Anna là có ông bà không chỉ yêu thương mà rất hứng thú dạy dỗ cháu, cho cháu cơ hội tiếp cận với những thứ mới mẻ như vậy.

4. Bố mẹ chồng mình cũng gắng hết sức tạo điều kiện cho hai vợ chồng dành nhiều thời gian cho nhau. Ông bà chủ động đề nghị trông cháu cho hai vợ chồng đi hẹn hò. Vậy là tòng teng nắm tay nhau đi xem phim “Người đẹp và quái vật”. Chồng chiều vợ thôi chứ chẳng thích phim này đâu vì vốn dĩ anh không thích Emma Watson, trong khi mình thì vì cô ấy đẹp nên mới thích đi xem. Thật ngược đời! 😂

Sau hai năm kể từ lúc có con, cuối cùng cũng được một buổi hẹn hò mà không có “người thứ ba”. Cứ như là quay trở lại cái hồi chưa có con, được một trăm phần trăm sự chú ý của chồng. Tay nắm tay không rời, vài giây lại hôn nhau một cái, ánh mắt chồng lúc nào cũng tập trung vào mình. Nói chung là rất chi lãng mạn tình tứ.

Nói thực, có con rồi, dù cố gắng thế nào thì cũng chỉ còn lãng mạn được 50%. Vì bận bịu bế con cầm đồ cho con không nắm tay nắm chân được, mắt lúc nào cũng phải nhìn theo con làm gì có thời gian nhìn nhau chằm chằm, bận nói chuyện với con chăm con cũng không thể hôn hít thường xuyên.

Lúc hẹn hò, mình không kìm được bảo chồng: “Em thấy nhớ cái hồi chưa có con quá. Muốn làm gì cũng được.”

Chồng yên lặng suy nghĩ một lúc rồi bảo: “Anh thì không thấy nhớ, nhưng mà thi thoảng có thời gian dành riêng cho nhau thế này thật tốt. Anh biết dù sao thì cũng khó cho người mẹ hơn.”

Mình yêu con, vô cùng cảm tạ Chúa đã mang con đến cho hai vợ chồng, cũng chưa bao giờ hối hận về quyết định có con. Nhưng những lúc vất vả, mệt mỏi, vẫn nảy ra tâm lý tiếc nuối quá khứ.

Anh thì khác. Anh hài lòng với hiện tại, và cố hết sức để làm hiện tại tốt đẹp hơn. Anh không tiếc nuối. Ngay cả lúc mệt mỏi nhất, anh cũng không than phiền về sự vất vả khổ cực như mình.

Biết bao lần mình yếu đuối khóc lóc, anh ôm mình trong lòng vỗ về an ủi, hướng mình tới một tương lai tốt đẹp hơn. Anh không để sự tiêu cực của mình ảnh hưởng anh, mà còn dùng sự tích cực của bản thân để cho mình sức mạnh bước tiếp.

Là một điều hiển nhiên, nhưng hôm nay bỗng sâu sắc nhận ra người chồng của mình thật mạnh mẽ.

5. Người chồng của mình còn là người cha tuyệt vời nhất. Tuyệt vời đến độ mình đã có lúc nghĩ rằng nếu con chỉ có một mình anh, chắc con sẽ vẫn rất ổn.

Trước khi có con, cứ bế trẻ con là anh lúng túng vụng về. Sau khi có con, trẻ con nhà người khác, anh vẫn lúng túng vụng về không thay đổi.

Chỉ riêng có con, là anh rất khác. Anh chăm bẵm con từng cái ăn cái uống, chú ý tới từng nét mặt cử chỉ của con. Mình nhiều lúc tức con tới nổi sung, nhưng anh thì luôn kiên nhẫn, không bao giờ nặng lời cáu giận mà luôn mềm mỏng từ tốn dạy dỗ.

Lần này đi hẹn hò, anh bảo: “Đi chơi một ngày không có con thì được, chứ bây giờ đi lâu hơn anh cũng không đi được.” Anh bảo đấy là vì giờ con còn bé bỏng quá, anh không lỡ bỏ con một mình như thế. Mình biết anh thương con rất nhiều.

Lần đầu tiên trong đời mình hiểu tại sao phụ nữ lại thấy những người đàn ông yêu con chăm con thật hấp dẫn.

Mình đã thấy chồng mình hấp dẫn khủng khiếp, theo một cái cách mới mẻ mà mình chưa nhìn thấy trước đây!

6. Sáng nay, trước khi đi nhà thờ, chồng tranh thủ đưa con đi công viên chơi một chút. Chồng cho con ngồi xích đu rồi đẩy cho con.

Mình vẫn như mọi khi, việc đầu tiên mình làm là tìm cái ghế đá ngồi xuống.

Chồng đẩy con hai ba cái, liền nói với con: “Ba phải đi ra hôn mẹ con cái đã!”, rồi tung tẩy chạy về phía vợ chu mỏ đòi hôn.

Hôn xong lại chạy tới đẩy cho con. Đẩy một cái lại chạy ra hôn vợ. Cứ thế chạy đi chạy lại mấy chục vòng đến mức vợ thương tình bảo: “Thôi, anh cứ đứng đó đi. Chạy đến hụt hơi rồi kìa!” Nhưng chồng không bỏ cuộc, vẫn chạy lại hôn vợ.

Trong giây phút đó, có cái gì đó ấm áp dịu dàng len nhẹ trong tim mình, vì mình biết rằng anh yêu mình rất nhiều, và tình yêu của anh dành cho mình chỉ mỗi lúc một nhiều hơn. <3


P/S: Ảnh – Anna chơi đá bóng với ông và ba.

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!