Bedtime – Giờ đi ngủ

Chẳng biết từ bao giờ mình rất thích giờ đi ngủ bedtime này. Mỗi lần bedtime là cô con gái chạy ra bảo: “Mẹ ơi, con sẵn sàng rồi!” Thế rồi hai mẹ con hí hửng kéo nhau chui vào căn nhà gỗ nho nhỏ ấm cúng của con.

Giường của con có hai tầng, tầng trên có đệm, tầng dưới có tấm gỗ vây quanh tạo thành căn nhà nhỏ. Bên trong nhà gỗ, mẹ đặt cho con một cái đệm, một cái gối, một cái chăn, và một cây đèn. Con liền lôi thêm vào một chồng hơn 30 cuốn sách cùng với bạn ngựa một sừng hồng hồng xinh xinh. Mẹ mua cho con chiếc giường có tường bao quanh này vốn là muốn tạo cho con một không gian ấm cúng giúp con cảm thấy an toàn và không phải sợ hãi khi tỉnh dậy giữa đêm vắng một mình. Và hình như nó thực sự giúp con ngủ ngon giấc.

Tuy nhiên khi chui vào, điều đầu tiên hai mẹ con làm là… chơi trò thử thách. Nào là con có với được hai tay lên đầu giường không. Rồi con có chạm hai tay hai chân lên trần gỗ cùng lúc được không. Và con có dùng chân đi được hết từ đầu này tới đầu kia của trần gỗ được không… Con hí hửng hoàn thành những thử thách mẹ đặt ra, và tối nào cũng nài mẹ ra cho con thêm một vài thử thách nữa. Mẹ đã cố tình tạo ra trò chơi nho nhỏ đặc biệt dành riêng cho bedtime này vì muốn con yêu thích mong chờ bedtime của mình và không có cảm giác tiêu cực hay mang trong lòng cảm giác sợ hãi với việc ngủ một mình.

Sau đó là cùng nhau đọc một vài câu chuyện, khi là một cuốn truyện nào đó mà con yêu thích, khi là một câu chuyện trong cuốn kinh thánh dành cho các bé. Mẹ rất thích khi hỏi con: “Con thích đọc truyện nào?”, con sẽ mau mắn nói tên câu chuyện như đã nhớ như in các đầu truyện của cuốn sách hơn 500 trang. Rồi con sẽ đưa ngón tay lần mò dọc phần mục lục để tìm tên câu chuyện và lật sách tìm trang một cách thật thành thạo. Sau đó mẹ đọc một đoạn, con đọc một đoạn, cứ thế thay phiên nhau. Mẹ mong muốn rằng những câu chuyện này sẽ đưa trí tưởng tượng của con bay xa, sẽ cho con những giấc mơ đẹp, sẽ nuôi dưỡng tâm hồn ngây thơ non nớt của con.

Khi đã đọc chán chê rồi, mẹ cầm tay con bảo: “Bây giờ mình cùng nhau cầu nguyện nhé!” Con chưa nghĩ gì đã mau mắn nói ngay: “Con cảm tạ Chúa đã cho chúng con đồ ăn…” vì thói quen cầu nguyện trước khi ăn. Đang nói giữa chừng con khựng lại nhận ra cái hớ của mình, làm cả mẹ và con đều bật cười nắc nẻ.

Mẹ nắn nắn tay con, vẫn chưa ngớt cười bảo: “Đúng là mình nên cảm tạ Chúa ban cho mình đồ ăn, nhưng hiện giờ mình có đồ ăn trước mặt đâu nào. Con hãy nghĩ tới một điều con thích nhất ngày hôm nay đi.”

Con suy nghĩ một chút rồi nhắm mắt cầu nguyện: “Con cảm ơn Chúa vì những mảnh ghép lâu đài mà ông bà nội đã gửi cho con.” À, đúng rồi, hôm nay lại có một gói đồ từ ông bà nội gửi Anna Jones. Vì con đang học về lâu đài ở trường, ông bà đã mua cho con bộ xếp hình lâu đài.

Mẹ gật đầu cười: “Lời cầu nguyện rất hay. Giờ con hãy nghĩ tới một người mà con muốn cầu nguyện cho.”

Con lại nghĩ nghĩ rồi cầu nguyện: “Con cầu mong Chúa sẽ giúp bạn Abi không bị Covid.” Bạn Abi là cô bạn thân, con chơi với bạn hôm nào cũng rất vui.

Mẹ lại cười, gật nhẹ đầu và nói lời cầu nguyện của mình. Với việc cầu nguyện này, mẹ không chỉ mong mỏi nó sẽ giúp con gần với Chúa hơn, mà còn giúp con kết thúc một ngày trân trọng những thứ mình có và suy nghĩ về những điều tốt đẹp nhất cho mọi người xung quanh mình.

Rồi mẹ rủ rỉ rù rì kéo con nằm xuống với mẹ, hai mẹ con ôm nhau rúc vào lớp chăn ấm. Mẹ đưa ngón tay kéo tóc bên mang tai con, xoa nhẹ lên đôi má hồng của con, mẹ hỏi đủ các câu “Hôm nay con chơi với bạn nào?”, “Hôm nay con ăn gì ở trường?”, “Con thích nhất nhân vật nào trong câu chuyện con xem ở trường hôm nay?”… Nếu con bảo con không nhớ, mẹ sẽ gợi ý cho con: “Có phải con ăn cơm với thịt gà không?”, “Có phải con chơi với bạn Abi?”, “Có phải con…” Cứ thế cứ thế mẹ muốn con biết mẹ quan tâm tới con, quan tâm tới con làm gì, con thích gì, cảm nhận của con là gì. Cũng có hôm mẹ sẽ kể về chuyện ngày xưa, ngày xưa mẹ chơi những gì với hai dì, ngày xưa ông ngoại chở bà ngoại đi xe mô tô phân khói lớn đụng trúng thanh chắn đường tàu ra sao… Mẹ hỏi và mẹ kể, vì mẹ muốn con lớn lên sẽ luôn tìm được sự đồng cảm ở mẹ và tin tưởng để chia sẻ với mẹ những tâm sự thầm kín nhất.

Cuối cùng khi đồng hồ đã điểm tới giờ, mẹ ngồi dậy cùng con và bảo: “Nào, đã tới giờ mẹ phải đi ngủ đây. Giờ con hãy đọc tiếp truyện của con đi, nhưng nhớ đọc gần đèn và đừng đọc muộn quá. Con đọc một câu chuyện thôi rồi đi ngủ nhé.” Nói rồi mẹ thơm lên trán con chào tạm biệt, còn con thì cầm lấy cuốn sách của mình và bắt đầu đưa mắt đọc. Mẹ luôn để cho con có không gian riêng đọc sách một mình trước khi đi ngủ, vì mẹ nhớ ngày xưa mình đã yêu những khoảng thời gian riêng đó như thế nào, và mẹ cũng biết nhờ có những cuốn sách, những câu chuyện này, mà con không còn cảm thấy sợ hãi, và có thể tự mình chìm vào giấc ngủ mà không có mẹ ở bên.

Khi đã đóng cửa phòng con lại rồi, quay trở lại phòng mình, mẹ ngồi xuống giường mà không thể ngừng tủm tỉm cười nghĩ lại gương mặt sáng ngời của con. Thật tình, trước khi có con mẹ đâu có biết chỉ bedtime thôi mà cũng có thể mang tới nhiều niềm vui như thế.

❤️

—-
P/S:
-Mình thường hạn chế dùng từ tiếng Anh chèn vào bài, nhưng hôm nay xin phép dùng từ bedtime, vì nó đã luôn gắn liền với những khoảnh khắc đẹp, và từ khi nào đã có ý nghĩa đặc biệt. Không hiểu sao khi nói “giờ đi ngủ”, nó không cho mình cùng một mức độ cảm xúc. Có lẽ vì cả nhà luôn nói “bedtime, bedtime” nên nó đã tạo nên sự liên hệ về mặt cảm xúc như vậy.
-Mình hi vọng chia sẻ này sẽ cho các ba mẹ biết thêm về trình tự các việc mình làm với con trước khi đi ngủ và ý nghĩa của mỗi việc là gì. Đối với mình khoảng thời gian trước khi đi ngủ với con này là vô cùng quý giá. Đó là khi cả mẹ và con đều thả lòng và dành trọn vẹn suy nghĩ cho nhau.
-Khi mình mới tập cho con ngủ riêng, cũng có một số hôm con khóc đòi mẹ. Nhưng đến khi con ngủ hẳn bên dưới trong nhà gỗ và mình bắt đầu trình tự bedtime này thì trong nhà không còn bao giờ nghe thấy tiếng khóc lúc bedtime.

👉Link tới bài viết giúp Anna ngủ phòng riêng.
👉Link tới chuyện ông bà nội hay gửi đồ cho Anna.
👉Link tới giới thiệu về mình cho bạn đọc mới của blog.
👉 Link mua truyện “Dấu yêu Cambridge” của mình về tình yêu tình bạn tại trường Cambridge nơi mình từng theo học: Tiki | Shopee 1 | Shopee 2

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!